Trong khi chính phủ Nhật đang cố gắng đưa ra biện pháp hạn chế đồng yên tăng giá khiến Mỹ đưa ra chỉ trích, chính phủ Trung Quốc lại can thiệp để đồng nhân dân tệ kết thúc năm 2011 tăng cao. So với đồng USD trong năm 2011, mỗi đồng tiền trên tăng giá khoảng 5%.
Nếu đồng nội tệ quá mạnh, hàng xuất khẩu trở nên đắt đỏ. Nếu đồng nội tệ quá yếu, sức mua của đồng tiền nội địa giảm, lạm phát tăng cao. Do đó, sự trái chiều trong chính sách điều hành tỷ giá của các nhà hoạch định châu Á cho thấy biểu hiện tiến thoái lưỡng nan trong nỗ lực giảm biến động tỷ giá chưa có dấu hiệu bớt căng trong năm 2012. Có thể nhìn vào Singapore và Hàn Quốc để có được 2 ví dụ về việc lạm phát có thể ở mức cao ngay cả khi nhu cầu toàn cầu sụt giảm khiến nhu cầu hàng hóa và tăng trưởng kinh tế đi xuống. Cả đồng đôla Singapore và đồng won Hàn Quốc hạ giá so với đồng USD trong năm 2011.
Chính phủ Nhật đã cố gắng ngăn khả năng giảm phát trong suốt 2 thập kỷ nên việc giá cả tăng có thể là yếu tố đáng mừng. Trong năm 2011, Nhật đã phải 3 lần can thiệp làm yếu đồng yên. Một lần vào tháng 3/2011 có sự hỗ trợ của chính phủ các nước công nghiệp phát triển G7 và 2 lần còn lại đơn phương.
Việc Nhật đơn phương can thiệp hạ giá đồng yên khiến chính phủ Mỹ không hài lòng. Trong báo cáo công bố ngày 27/12/2011, Bộ Tài chính Mỹ đã tuyên bố chính phủ Mỹ không ủng hộ các biện pháp hạ giá đồng tiền và rằng tốt hơn chính phủ Nhật nên cố gắng tăng giá đồng nội tệ nước này.
Ông Yukon Huang, chuyên gia kinh tế tại Carnegie Endowment for International Peace, nhận xét: "Nước Mỹ thực ra muốn khẳng định rằng sự phục hồi của kinh tế Mỹ phụ thuộc vào việc đồng USD không tăng giá quá mạnh. Nhìn chung các nhà hoạch định chính sách trên toàn cầu đều muốn hạ giá đồng tiền".